Người bảo các ông: “Anh em hãy lánh riêng ra, đến một nơi thanh vắng và nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông nên các ông không có thời giờ ăn uống nữa. (Mc 6,31)
Người bảo các ông: “Anh em hãy lánh riêng ra, đến một nơi thanh vắng và nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông nên các ông không có thời giờ ăn uống nữa. (Mc 6,31)
Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục. (Mc 6,27)
Người bảo các ông: “Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến lúc ra đi.” (Mc 6,10)
“Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a và là anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. (Mc 6,3)
“Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ. Chúa đã dành sẵn cho muôn dân: Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài.” (Lc 2,30-32)
Đức Giê-su đã bảo nó: “Thần ô uế kia, xuất khỏi người này!” (Mc 5,8)
“Này chúng ta lên Giêrusalem” (Mt 20,18)
Mùa Chay: Thời gian làm tươi mới Niềm tin, Hy vọng và Tình yêu
Anh chị em thân mến,
“Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh.” (Mc 1,27)