Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. (Lc 2,16-17)
Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này. (Lc 2,16-17)
“Ngôi Lời đã trở nên người phàm, và cư ngụ giữa chúng ta.” (Ga 1,14)
Còn Hài Nhi càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa. (Lc 2,40)
“Muôn lạy Chúa, giờ đây, theo lời Ngài đã hứa xin để tôi tớ này được an bình ra đi. Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân. Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en dân Ngài.” (Lc 2,29-32)
“Này ông, dậy đem Hài nhi và mẹ Người trốn sang Ai Cập… vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài nhi đấy!” (Mt 2,13)
Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. (Ga 20,4)
Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết… (Lc 2,43)